Thế nào là Quân tử trả thù mười năm chưa muộn?
Ảnh phía trên được cắt ra từ một trang truyện thuộc hồi truyện 197, tập 24. Cụ thể, Isidro lúc này nổi hứng trộm vặt, liền lang thang trong rừng tìm con mồi.
Ông lão phúc hậu tròn trịa trong hình là một thương nhân bán táo, không may lại trở thành đối tượng cướp bóc của Isidro.
Sau một màn trốn chạy bất thành, cậu bé tinh nghịch liền giở bài khóc lóc thảm thương không khác gì một diễn viên đạt trình độ Oscar. Động lòng, ông ta liền tặng cho Isidro một trái táo. Cơ mà dĩ nhiên Isidro đâu có hài lòng. Thằng bé quyết định fatality lão thương nhân luôn cho kĩ và bỏ đi trong niềm cay cú vô hạn của lão già thơ ngây.
Mọi chuyện dừng lại ở đây thì nào có đáng nói.
Tại hồi truyện 245, tập 28 - tức là sau đó 48 hồi truyện, lão thương nhân đã có cơ hội trả thù. Lúc này, tại Vritannis, Isidro trẩu tre đã khiến cô bé phù thủy Schierke tức giận, bỏ đi cùng Ivalera. Sau một hồi, nhóc tì này tự thấy mình đã quá quắt, cộng thêm lời của Guts nên quyết định đi tìm Schierke. Trên đường hỏi han tung tích Schierke thì thật bất ngờ, lão thương nhân hồi nào đã nhìn thấy thằng quỷ láu cá. Không để thời cơ tuột mất, lão thương nhân trang bị ngay hàng nóng, đóng thẳng đỉnh đầu cậu nhóc cho nó chừa cái tật hỗn láo, qua đó cũng trả thù thành công sau 4 tập truyện sống trong nỗi đắng cay nhục nhã. Cho mày chết nhé thằng ôn con!
Thực ra chuyện lão thương nhân cuối cùng lại ở cùng một chốn với nhóm Guts để được trả thù Isidro cũng không phải sự trùng hợp quá ảo diệu gì cho cam. Thành phố cảng Vritannis vốn dĩ đã là một chốn buôn bán nhộn nhịp và nhờ hoạt động của Liên minh Tòa Thánh mà tệp khách hàng lại càng trở nên đông đảo hơn. Vậy nên việc những thương nhân buôn bán tìm đến Vritannis để hoạt động cũng là điều dễ hiểu.
Lão già quả thật luôn rất tinh tế...
Không có nhận xét nào: