Ads Top

Kentarou Miura, Mori Kouji và Hoshi Takashi nói về Chica Umino - Phần 1

Đây là cuộc trò chuyện được in kèm trong cuốn fanbook chính thức của bộ manga Sư Tử Tháng Ba. Có lẽ cuộc trò chuyện này được ghi lại vào khoảng năm 2011-2012. 

Tuy cuộc trò chuyện này không lấy Kentarou Miura làm trung tâm, mà lấy Chica Umino - tác giả của Honey and Clover và March comes in like a lion (Sư Tử Tháng Ba) làm chủ đề bàn luận, nhưng cũng có một vài nhận xét rất thú vị về lão già của chúng ta.

Chú thích: Bức vẽ này do chính tay tác giả của Berserk vẽ, giành tặng Chica Umino.

  • Miura Kentarou - Tác giả của Berserk
  • Mori Kouji - Tác giả của Suicide Island và Holy Land (Tháng Địa), bạn thân từ thời trung học của Miura - mối quan hệ giữa Guts và Griffith được xây dựng dựa từ tình bạn của hai người này
  • Hoshi Takashi - Tác giả của Schaferhund

– Hôm nay tôi tập hợp mọi người lại để chúng ta có thể cùng nói về Chica Umino. Cảm ơn vì sự có mặt của mọi người.

Mori: Nếu chủ đề là về hoạ sĩ Umino thì tôi có thể dễ dàng tán đến tận sáng mất thôi.

Hoshi: Tôi cũng thế, nhưng là vừa nói vừa run rẩy hồi hộp.

Miura: Nhân tiện thì hoạ sĩ Umino hôm nay có bận bịu không nhỉ?

– Bây giờ thì có lẽ cô ấy vẫn đang sáng tác.

Mori: Ahahaha! Và chúng thì ở đây, nhâm nhi nhậu nhẹt (cười).

– Phải đó, giờ thì hãy vào thẳng vấn đề nào, liệu các anh có thể cho chúng ta biết làm thế nào mà các anh gặp được hoạ sĩ Umino hay không?

Mori: Làm thế nào mà tôi gặp được cô ấy nhỉ?

Miura: À thì…..

Mori: Ồ, phải rồi. Miura, cậu gặp cô ấy trước đúng không?

Miura: Tớ gặp cậu ấy khi biên tập viên của Umino đưa cậu ấy tới nhà tớ.

Mori: Thì ra là thế.

Miura: Phải. Tớ lần đầu biết đến Umino ở một cửa hàng được đặt ngay phía dưới nhà tớ, nơi mà “Honey and Clover” được bày bán trên kệ. Và rồi cô ấy muốn gặp tớ, thế là chúng tớ gặp nhau thôi.

Miura CHẲNG NHẬN RA MÌNH THIÊN TÀI ĐẾN MỨC NÀO, DÙ NHỮNG GÌ CẬU TA LÀM VỐN DĨ ĐÃ VƯỢT XA NHỮNG GIỚI HẠN MÀ NGƯỜI THƯỜNG CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC

– Khoảng thời gian ấy là trước khi có “Sư Tử Tháng Ba” đúng không, thưa hoạ sĩ?

Miura: Đúng vậy.

Mori: Thế thành ra lúc ấy Umino vẫn sáng tác “Honey and Clover” à?

Miura: Hẳn là thế rồi.

Mori: Tớ không rõ tớ gặp cô ấy như nào nữa?

Hoshi: Không phải là ở buổi liên hoan của Hakusensha à?

Mori: Ummm, tôi cũng không nhớ rõ lắm ấy. Kiểu như là trước khi tôi nhận ra, tôi đã gặp cô ấy mất tiêu rồi (cười). Bao nhiêu năm kể từ lần đầu cậu gặp cổ rồi hả Miura?

Miura: Lúc nào ấy nhỉ? Có lẽ là 6 hoặc 7 năm trước. Nhưng chẳng phải tất cả những người khác đều gặp cậu ấy ở bữa tiệc đó hay sao?

– Chắc là tại tiệc tân niên của Hakusensha, tăng hai đúng không nhỉ?

Mori: Đúng không ta? Hoshi, anh nhớ không?

Hoshi: Tôi cũng chẳng nhớ rõ lắm mới xui (cười).

Mori: Tại sao thế nhở? Điều gì đã xảy ra với chúng ta vầy? Chuyện này khá là đáng sợ đấy chứ? Chẳng tài nào nhớ nổi làm cách nào mà chúng ta lại quen biết Umino.

Hoshi: Liệu có phải cô ấy đang thao túng trí nhớ của chúng ta không (cười)?

Mori: Đây, đây quả là một điều kỳ quái.

Hoshi: Nhưng tôi nghĩ khả năng cao là tại bữa tiệc đó rồi nhỉ? Tôi nghĩ khoảng thời gian ấy tôi còn chưa làm việc tại Young Animal, và tôi đang có một khoảng thời gian lông bông khá là thoải mái. Và rồi tôi nghĩ chúng tôi gặp nhau khi đang uống tại quần bar tại tăng hai ấy.

– Các anh có ấn tượng gì sau khi gặp cô ấy??

Mori: Điều đầu tiên vồ đến tập trí tôi sau buổi đầu gặp hoạ sĩ Umino chắc hẳn là cái ấn tượng cô ấy đích thị là “Hagu-chan phiên bản đời thực” (nhân vật trong “Honey and Clover”). Hagu-chan chắc chắn là nhân vật được sáng tạo dựa trên hình mẫu của chính bản thân Umino.

Miura: Phải đó. Nhưng tớ đã bắt đầu nghĩ rằng gần đây, cậu ấy có lẽ đã khác xa thời đó rồi đó.

Mori: Đúng. Cô ấy hoàn toàn thay đổi so với khi ấy.

Miura: Cậu ấy giờ đã ở một vị thế cao hơn, nhìn xuống mọi thứ từ trên đỉnh cao. Tớ nghĩ thật tuyệt khi được chứng kiến những đam mê cháy bỏng mà cô ấy gửi gắm vào tất cả những nhân vật, dù các nhân vật ấy có khác nhau như thế nào đi chăng nữa.

Mori: Đó là lý do mà khi đọc “Sư Tử Tháng Ba”, tớ cuối cùng đã nghĩ rằng làm thế nào mà tớ có thể thấu hiểu sâu sắc được xảm xúc của một ông lão cơ chứ?

Miura: Tớ tò mò không biết những ông lão ấy đang trốn ở đâu trong tâm hồn Umino nhỉ. Thực ra thì tớ nghĩ đúng là có cả một ông già khụ đang sống bên trong cậu ấy cơ (cười).

Mori: Nếu cậu đã nói thế thì hẳn là điều ấy cũng linh nghiệm với trường hợp của cậu luôn. Schierke trong Berserk cũng đang sống bên trong cậu, phải không? Nhưng mà điều ấy thì nom nghe thật kinh tởm (cười).

Miura: Này cậu đâu cần chuyển hướng sang nói về tớ như thế (cười). Và dù sao thì Umino ở một cấp độ hoàn toàn khác.

Mori: Tiện thể, cậu có thể thấy trong manga của Umino và trong cả những nhân vật nữa, cô ấy luôn khéo léo chăm chút cho cã những thứ phụ kiện trang sức rất nhỏ, hoặc cả những đồ vật mà con gái thường ưa thích.

Miura: Chuẩn, chuẩn. Cậu ấy thậm chí còn có những thứ ở rìa ngoài của những khung truyện nhỏ để khiến chúng trở nên dễ thương hơn cơ.

Hoshi: Thậm chí đôi khi cô ấy còn viết một hoặc hai chữ nói rằng cái này thú vị hoặc cái kia hấp dẫn nữa.

Mori: Và cái notebook nho nhỏ tặng kém với phiên bản giới hạn của tập 8 trông cũng rất cute nữa~

Miura: Tổng thể thì, cậu ấy là một hoạ sĩ có thể xoay sở để sáng tạo nên một thế giới với những thương hiệu hợp mốt rất riêng.

Mori: Còn khi so sánh với tớ, cùng “Đảo Tự Sát”, thì hoàn toàn chỉ có cung tên và giáo mác (cười).

Hoshi: Và cả đuốc lửa nữa (cười).

Mori: Manga của Umino rất thú vị khi ngắm từ trang bìa này đến trang bìa khác, thậm chí thú vị ở cả các tiểu tiết nhỏ xíu xiu. Đó là lý do tại sao sau khi đọc cốt truyện chính, đọc đi đọc lại nhiều lần rồi thì vẫn rất tuyệt khi mỗi lần đọc tôi đều có thể phát hiện ra một chi tiết mới nào đó đã từng bỏ qua.

Miura: Thông thường thì, cậu hiểu đấy, với một hoạ sĩ truyện tranh, bộ não của cậu luôn luôn phải hoạt động hết công suất chỉ để suy ngẫm về cốt truyện, về mối quan hệ giữa những nhân vật và thậm chí là các khía cạnh khác nữa của tác phẩm. Nhưng Umino thì khác biệt hoàn toàn. Thật kinh ngạc khi tận mắt nhìn thấy cách mà cậu ấy có thể nắm trọn toàn bộ câu chuyện trong lòng bàn tay.

Mori: Chưa hết, từ “Honey and Clover” cho đến “Sư Tử Tháng Ba”, những thứ như kiểu kỹ thuật vẽ của cô ấy đã tiến bộ đáng kể và vẫn còn đang tiếp tục cải thiện qua từng ngày.

Miura: Ngay cả ở “Honey and Clover” thì nét vẽ cũng ấn tượng sẵn rồi.

Mori: Đó là lý do mà, nếu tớ phải nói thực lòng, thì cô ấy đã đỉnh sẵn khi vẽ “Honey and Clover” rồi ấy chứ. Nên tớ nghĩ vậy là đủ rồi, không cần nỗ lực quá nữa đâu.

Hoshi: Hoàn toàn đồng tình. Chẳng phải nét vẽ ấy đã đủ kinh khủng lắm rồi à (cười)?

Mori: Thậm chí đến đấy rồi mà Umino vẫn còn tiếp tục tiến hoá và trở thành một điều gì đó cực kỳ tuyệt vời.

Miura: Nghĩ đến chuyện ấy, tớ nghĩ Umino thực sự đã bước chân vào lãnh địa của chúng ta, lãnh địa của những tạp chí seinen.

Mori: Và giờ chúng ta đang thua thảm hại luôn rồi nè.

Hoshi: Tôi lo lắng lắm, và sợ hãi nữa.

Mori: Tôi nghĩ Umino là đại diện cho một người phụ nữ với tính cách vô cùng mạnh mẽ. Khi một cái tôi mạnh mẽ học được những tuyệt hiêu mới, họ sẽ thuần thục nó rất nhất. Rồi thihf họ sẽ tiếp tục giải phóng, cải tiến các hình thức mới cho kỹ năng đó mà họ tiếp thu được.

Hoshi: Họ sẽ, kiểu như là, tái thiết kế nó vậy.

Mori: Umino là một kiểu chiến binh như vậy đấy.

– Umino là một hoạ sĩ manga mà (cười).

Miura: Anh biết cậu ấy dùng twitter đúng không? Thi thoảng tôi gặp cậu ấy, cậu ấy sẽ than phiền về việc gặp phải một trải nghiệm tồi tệ, và điều này thường diễn ra suốt một thời gian rất dài. Nhưng cuối cùng thì cậu ấy không thực sự cắt đứt quan hệ với bất cứ ai.

– Theo biên tập viên thì Umino vẽ manga là bởi vì cô ấy muốn kết thêm nhiều bạn.

Mori: Thật à? Umino thực sự khiến người ta có cái ấn tượng như vậy nên không bất ngờ nếu cô ấy có thể dễ dàng xây dựng thêm nhiều tình bạn. Ở ngoài đời, đúng là cô ấy có nhiều bạn bè thật.

Miura: Tớ nghĩ Umino đã gom góp tất cả những trải nghiệm cậu ấy có được với những người khác và rồi đưa chúng vào manga của cổ.

Mori: Vậy thì, đó là điều khác biệt hoàn toàn so với cậu đấy. Miura, cậu chẳng cần bạn bè xíu nào, đúng không?

Hoshi: Ở những trang giao lưu của Young Animal, nhìn thấy Miura bình luận rằng “Tôi mới mua một chiếc điện thoại”, rồi ngay sau đó lại thoát lui mà bảo “Tôi đã huỷ số liên lạc của mình”, đó, tôi nghĩ điều này xứng đáng được lưu dài sử sách, ca tụng như một huyền thoại trong lịch sử manga Nhật Bản (cười).

Mori: Quả thật là một pha huyền thoại để đời (cười). Miura thực sự chẳng bao giờ kết bạn với ai. Tôi nghĩ Miura và Umino là hai kiểu người khác nhau, nhưng mặt khác thì họ cũng sở hữu chung một vài điểm.

Hoshi: Anh nghĩ họ giống nhau ở điểm nào?

Mori: Umino có lẽ sẽ không thích khi tôi nói thế này, nhưng tôi nghĩ rằng cô ấy là một thiên tài. Thiên tài thì thường không nhận ra họ là thiên tài, như anh thấy đấy. Miura cũng chẳng nhận ra cậu ấy thiên tài đến mức nào luôn, mặc dù cậu ấy đã hoàn toàn vượt xa những giới hạn mà người thường có thể làm được, tài năng của cậu ấy vốn dĩ đã trở thành một phần bản chất nên cậu ấy còn chẳng hiểu nổi một cách khách quan rằng, cậu ấy đích thị là một thiên tài.

Miura: Để mà nói rằng tớ là thiên tài thì… thôi đừng có cố gắng giết tớ bằng những lời ngợi khen ấy đi.

Hoshi: Ahahaha!

– Nhưng theo lời biên tập viên thì Umino cũng coi anh Mori đây ngang hàng; với tư cách là hai hoạ sĩ cùng kiểu cách.

Mori: !? (ngỡ ngàng). Dừng ngay lại! Nếu anh định nói những điều như thế nữa thì tôi sẽ không thể vẽ được tí tị nào vào ngày mai vì còn bận đắm chìm trong những áp lực mất thôi! Cùng kiểu cách? Kỳ quặc quá nha!

– Umino là một người rất trữ tình, nhưng có vẽ cô ấy nghĩ rằng anh cũng lãng mạn như thế.

Mori: Hãy dừng lại đi. Cuộc trò chuyện này kết thúc tại đây!

– Bất ngờ thay, thường thì Umino và biên tập của cô ấy sẽ nói về việc “Mori có trái tim thiếu nữ” như thế nào (cười).

Mori: Oke ổn ổn, vậy là đó là ý nghĩa ẩn giấu đằng sau ấy hả (cười)?

Hoshi: Nhưng tôi nghĩ là tôi hiểu được câu nói ấy. Tôi nghĩ nhân vật chính trong “Holyland” khá giống với nhân vật chính của “Sư Tử Tháng Ba” ở khía cạnh họ phát triển, hoàn thiện trái tim để tiếp tục tiến bước. Dĩ nhiên nét vẽ hoàn toàn khác nhau, nhưng cái cách Mori miêu tả tâm lý nhân vật của anh ấy khá là thiên hướng nữ đấy.

Miura: Ồ, phải rồi.

Hoshi: Mori có tâm hồn của một cô gái!

Mori: (cười nhăn nhó)

-----------------------------------------------------------------------------------------

Chú thích: Ảnh chụp Kentarou Miura và Chica Umino vào khoảng năm 2006. Chất lượng siêu tệ, nhưng có còn hơn không...

– Các anh nghĩ thế nào về nét vẽ của hoạ sĩ Umino?

Miura: Umino vẽ thật sự rất rất nhanh. Tôi đã từng có cơ hội tận mắt chiêm ngưỡng cảnh cậu ấy vẽ trước tôi, và thực bất ngờ khi thấy cổ có thể xử lý tất cả các chi tiết cùng một lúc.

Mori: Cốt truyện của Umino luôn được đánh giá là cực kỳ tốt, nhưng tớ nghĩ thứ ấn tượng hơn cả phải là nét vẽ của cô ấy.

Miura: Đúng. Và chưa hết, cậu ấy không cần dành quá nhiều thời gian cho việc vẽ, thế nên cậu ấy có thể dành vô số thì giờ để thiết kế bảng phân cảnh và xây dựng mối quan hệ giữa các nhân vật.

Hoshi: Cái cách cô ấy vẽ thực sự rất thoải mái và dễ dàng, nhỉ?

Miura: Đúng thế. Cậu ấy còn chẳng cần vẽ phác luôn.

Mori: Điều ấy mà ám chỉ cậu thì cũng chuẩn không cần chỉnh luôn, nhờ?

Miura: Đâu có. Không thể nào.

Mori: Bởi vì bản vẽ thô vài đường đơn giản của cậu vốn dĩ đã là bản phác thảo luôn rồi!

Miura: Nhưng nếu tớ không vẽ chúng thì tớ không sáng tác được!

Mori: Bình thường thì cậu phải thô nhiều hơn mới phải! Mặc dù vậy, cậu lại có thể vẽ Guts chỉ với một hình tròn, vài đường kẻ và vài đường răng cưa! Thật không thể tin được!

Hoshi: Ahahaha!

Miura: Này này đừng có nói về tớ nữa được không. Nhưng có phương pháp vẽ tuyệt hảo như vậy, thật tuyệt khi cuối cùng các bức vẽ của Umino trở nên chân thực như những hình ảnh ba chiều.

Mori: Và nét vẽ của cô ấy lại còn dễ thương nữa.

Miura: Nếu nét vẽ phẳng đơn thuần thì điều ấy rất dễ, nhưng vẽ ba chiều như thế thì thực khó để làm mọi thứ trở nên dễ thương nhỉ?

Mori: Nét vẽ của cô ấy còn mô tả chuyển động rất nhiều nữa.

Miura: Có lẽ đó [kiểu vẽ dễ thương] là lý do vì sao, bất ngờ thay, nhiều người không nhận thức được rằng cậu ấy vẽ giỏi đến nhường nào.

Mori: Tớ cũng nghĩ thế.

Hoshi: Chắc là do không có nhiều cảnh hành động lắm nên tôi nghĩ người ta sẽ không thấy nổi bật.

Mori: Nhiều người lại chỉ nghĩ rằng cô ấy chỉ là người tinh tế mà thôi.

– Nhân tiện thì biên tập viên thường rất bất ngờ khi họ nghe thấy Umino nói rằng “những đường nét trông dễ thương hoá ra có tồn tại thật”

Mori: Nói hay đó.

– Cô ấy thường nói “Một số đường nét có thể trông dễ thương sẵn, nên chỉ cần luyện tập và học hỏi là được”

Miura: Anh biết đấy, một nhà điêu khắc thiên tài đã từng nói rằng khi chế tác, tất cả những gì ta cần làm là chăm chú nhìn vào tảng đá và cố gắng đem đến một điều gì đó ra khỏi bề mặt tưởng như vô tri ấy. Tôi nghĩ câu đấy cũng có chung một bản chất.

Mori: Tiện mồm thôi, nhưng dễ hiểu thôi nếu ta không nhận ra được một đường nét dễ thương. Chỉ là khi ta đạt đến trình độ của Umino, ta sẽ nhìn được nhiều thứ khác nữa, những thứ thuộc không gian đa chiều.

Hoshi: Và rồi tôi tự hỏi không biết cô ấy nhìn cuộc sống xung quanh mình như thế nào.

Mori: Cô ấy là một con quái vật thực sự đấy.

Hoshi: Điều này gợi nhớ cho tôi rằng, từng có một sự cố vô tình nào đó khiến Umino vô cùng tức giận sau khi anh so sánh cô ấy một nhân vật nào đó, phải không?

Mori: Ahh, khi đó cô ấy giận vì tôi gọi cô ấy là “Frieza-sama” [một nhân vật phản diện trong Dragon Balls].

Hoshi: Đúng thế. Cô ấy giận đến nỗi còn tweet về điều ấy cơ mà (cười).

Miura: Chuyện như nào vậy?

Hoshi: Thì, sau bữa tiệc kết thúc buổi tân niên của Hakusensha, chúng tôi có cùng ngồi vừa uống, vừa tán gẫu về manga.

Mori: Và rồi Umino nói “với Sư Tử Tháng Ba, mình mới chỉ đang đi số 3 thôi”.

Hoshi: Cô ấy vẫn còn chưa lên số chạy nhanh nhất nữa.

Mori: Cô ấy bảo rằng cô ấy chưa đi số 4 và số 5, và điều đó khiến tất thảy đều giật bắn mình.

Hoshi: Và rồi cô ấy hỏi chúng tôi “Còn vài điều mình chưa làm được ở Sư Tử Tháng Ba, đố các cậu biết đó là chi?”.

Mori: Tôi biết. Tôi nói rằng đó là thứ cô ấy đã làm được ở “Honey and Clover” nhưng chưa có cơ hội thực hiện ở Sư Tử Tháng Ba!

Hoshi: Thế rồi Mori bắt đầu đột nhiên run lẩy bẩy rồi thở dốc (cười). Chúng tôi đã có một khoảng thời gian vui vẻ trước khi Mori bắt đầu dở chứng như thế (cười).

Mori: Điều đó rất đáng sợ ấy. Nói cách khác, Umino lúc đó bắt đầu bộc lộ sức mạnh thực sự nên tôi mới gọi cô ấy lầ Frieza-sama. Sư Tử Tháng Ba lúc này mới đơn thuần chỉ là Frieza-sama trước khi hắn ta biến hình thôi! Khi nhận ra, tôi đã chẳng tài nào ngưng cơn run rẩy lại. Cảm giác ấy tồi tệ lắm đó.

Hoshi: Tôi cũng sợ không thở được luôn.

– Trên trang giao lưu của Young Animal, ngài Mori đây có bình luận rằng “Giờ đây tôi quyết định sẽ gọi Umino là Frieza-sama”, phải chứ?

Mori: Chủn, chủn.

– Và rồi ở số tiếp theo, Umino có bình luận lại là “Tôi nghĩ trong lần gặp gỡ kế đến, tôi cần có một cuộc trò chuyện rất dài với Mori Kouji (cười).

Mori: Đáng sợ… (cười). Nhưng nghĩ đến chuyện Sư Tử Tháng Ba còn chưa lên số 4 số 5 thì…

Miura: Nghĩ về vấn đề đó, nếu cậu định nói rằng Sư Tử Tháng Ba vẫn còn đang trong giai đoạn xây dựng nhân vật, thì đúng rồi đó.

Mori: Chuẩn. Giống như Antonio Inoki [đô vật nổi tiếng người Nhật] đang ủ mưu để ra đòn enzuigiri vậy. [một chiêu trong đô vật]

Hoshi: Cô ấy còn chưa bắt đầu xung trận cơ. Nỗi sợ tự dưng dâng trào khi tôi nghe đến đoạn ấy.

Mori: Khi nghe cô ấy nói vậy, tôi chỉ muốn chạy béng về nhà đây này.

Hoshi: Ôi bữa tiệc còn đang vui biết bao, nhưng rồi… (cười). Cô ấy cũng thường nói rằng cô ấy không thể cảm thấy hài lòng chừng nào cổ chưa thách thức bản thân đủ với những điều mới lạ sau mỗi trang vẽ. Cô gái này là ai vậy chứ? Tôi nghĩ thầm thế.

Mori: Đó là lý do tại sao cô ấy luôn luôn gửi gắm những đam mê cuồng nhiệt nhất vào từng tác phẩm.

Miura: Umino thật sự là một người rất lý tính. Tớ từng nghe rằng cậu ấy ưa thích ngài Tezuka Osamu đến mức cô ấy tháo rời từng trang “Black Jack” để cậu ấy có thể phân tích và học hỏi cách thiết kế bảng phân cảnh.

Mori: Tớ cũng làm vậy, nhưng mà là với một tác phẩm khác.

Miura: Cậu cũng làm mọi việc bằng tư duy logic mà, phải không? Quả thực là cậu giống Umino lắm đó.

Mori: Không, không. Khoảng cách về tài năng là không thể san lấp.

Hoshi: Đừng ngại, đúng thế mà.

Miura: Cả hai vừa lý tính lại vừa có chút trữ tình. Cậu giống, giống lắm (cười).

Mori: À đúng rồi, chúng ta chắc hẳn nên nói về điều đã xảy ra với Hoshi chứ. Chuyện với Amazon ấy (cười).

Hoshi: Khoảng thời gian mà tôi đánh mất tất cả hy vọng nhỉ? Một lần, tập đầu tiên của “Schaferhund” đạt được vị trí thứ năm trên bảng xếp hạng manga seinen bán chạy ở Amazon. Cùng lúc, Sư Tử Tháng Ba, vốn phát hành trước đó 10 ngày, đang đứng ở vị trí thứ tư. Mặc dù “Schaferhund” có nhiều thuận lợi hơn do chỉ vừa mới được ra mắt, nhưng khi tôi nhìn thấy Sư Tử Tháng Ba chỉ đứng trước một bậc, tôi đã cảm thấy cực kỳ sung sướng và nghĩ rằng “Tuyệt! Mình sắp đuổi kịp rồi. Nghĩ đến việc này mà sướng điên cả lên! Yay!”. Nhưng rồi khi nhìn tổng số bản bán ra, tôi mất hết cả niềm tin và hy vọng luôn. Sư Tử Tháng Ba bán chạy hơn phiên bản in ra lần đầu của “Schaferhund” tới 35 lần lận. Thật sự là vô phương……

– Câu chuyện về cách mà ngài Hoshi trở nên tuyệt vọng, thực ra lại là một trong những thiên chuyện ưa thích nhất của Umino.

Hoshi: Khốn thật….(cười). Chưa hết đâu, không lâu sâu tôi được liên hệ rằng “Schaferhund” cần phải được in thêm, tôi đã rất hạnh phúc, nhưng rồi Sư Tử Tháng Ba cũng được đề nghị in thêm, nhưng riêng phần in thêm ấy đã bằng với tổng doanh số bán ra của “Schaferhund” lúc bấy giờ rồi. Tôi thực sự đã gặp rất nhiều ám ảnh tinh thần đấy. Ôi, đây là một thử thách gian nan chẳng có đường thắng lợi, tôi nghĩ thầm.

Mori: Umino là một đối thủ quá mạnh mà lại (cười).

– Theo lời của biên tập viên, Umino rất thích tạp chí Younng Animal. Điều ấy rõ ràng lfa bởi ở nơi này tồn tại rất nhiều hoạ sĩ manga sáng tác với sự chăm chỉ phi thường.

Mori: Tôi hiểu điều đó. Có rất nhiều hoạ sĩ ở Young Animal đang sáng tác say sưa hăng hái. Đó cũng là lý do tại sao nếu không chăm chỉ làm việc, bạn sẽ không thể leo lên những vị trí hàng đầu. Có lẽ áp lực ấy chính là lý do khiến Umino thích Young Animal?

Miura: Đúng. Umino chắc chắc đã rất quen thuộc với văn hoá làm việc của Young Animal.

Mori: Chưa kể cô ấy chắc chắn còn biết mình là một kẻ mạnh nữa chứ (cười). Thế nên cô ấy mới thích tạp chí này.

Hoshi: Cô ấy là “Fedor”, đích thị là Fedor. (cười) [võ sĩ huyền thoại người Nga Fedor Emelianenko].

Mori: Phải phải. Cô ấy rất mạnh mẽ; nên rất vui khi thấy cô ấy có thể hạ gục tất cả những đối thủ đáng gờm khác, những người ở trọng một môi trường mà ai ai cũng đắm chìm vào công việc. Cô ấy phải là Fedor. Tôi sẽ không rút lại câu ấy đâu, kể cả Umino có giận đi chăng nữa.

Hoshi: Ahahaha

Mori: Kể cả khi Umino hạ đo ván tôi và diễn thuyết bên tai hàng giờ đồng hồ thì tôi vẫn sẽ không rút lại lời nói ấy (cười).

– Umino rất hay nói rằng “Fedor là một anh chàng cứng cỏi với cái đầu hói phải không?”

Hoshi: Nhưng Fedor cừ lắm đó! Và anh biết không, Fedor có thể làm được mọi thứ. Vì thế, ở khía cạnh khả năng, Umino giống hệt thằng chả luôn. Kiểu như Fedor là một võ sĩ Sambo nhưng lại cực kỳ giỏi ra đòn vậy. Anh ấy cũng có thể đè đối thủ xuống và vô cùng giỏi đánh vật. Về cơ bản thì anh ấy làm được mọi thứ.

Mori: Yeah, họ rất giống nhau đó chứ? Fedor không có điểm yếu, y chang Umino!

– Xin phép chen thêm lời, nhưng Umino thực ra không giỏi chơi shogi lắm đâu.

Miura: Yeah, đúng vậy. Và té ra cậu ấy đang viết Sư Tử Tháng Ba – một tác phẩm về shogi; điều ấy thực ấn tượng.

Mori: Một bất ngờ to bự luôn.

Miura: Tôi chỉ nói lúc này được thôi, nhưng thực lòng đấy, trước khi Sư Tử được bắt đầu sáng tác, Mori và tôi từng nói với nhau rằng “Cậu ấy thực sự viết được một manga tốt với trình độ shogi như vậy ấy hả?”.

Mori: Tôi thậm chí còn cười toe toét khi nói rằng “Ố ồ, tớ cá là mọi chuyện sẽ rất là chông gai đó”.

Miura: Nhưng rồi, cô ấy đã tìm được cách vượt qua suy đoán của chúng ta mất rồi.

Hoshi: Hơn thế nữa, những gì Mori nói chắc hắn lại là những thứ chúng ta thường nghe được từ những phe thua cuộc (cười).

Mori: Thành ra tôi lại nói một điều hơi thô lỗ, nhỉ? (cười). Cũng vì vậy mà Sư Tử Tháng Ba là một câu chuyện tuyệt vời, bởi bất cứ ai cũng có thể thưởng thức nó ngay cả khi họ không có hứng thú với shogi.

Miura: Tớ nghĩ có rất nhiều hoạ sĩ manga có thể miêu tả khoảnh khắc thắng – thua trong một trận shogi. Nhưng ngay cả khi cậu có thể miêu tả sự khốc lộ của những trận shogi ấy, làm thế nào để cậu có thể khắc hoạ tác động của những trận đấu ấy tới tất cả các nhân vật; miêu tả được cách mà mọi vấn đề xâu chuỗi lại được với nhau, đó mới thật sự là điều thực hiện.

Mori: Tớ cũng nghĩ thế. Nếu cậu có thể vẽ một manga về shogi, thì dĩ nhiên chủ đề chính sẽ là shogi, nên cậu cũng sẽ phải nghĩ đến chuyện làm thế nào để cân bằng những yếu tố khác nữa. Cảm giác như thể Umino không cần phải lo lắng về những vấn đề đó. Thông thường, cậu sẽ phải nghĩ, giả dụ như là mình sẽ tập trung nhiều vào shogi hơn, nhưng Umino thì tập trung khắc hoạ mọi khía cạnh của câu chuyện mà cô ấy cảm thấy nó đủ quan trọng.

Miura: Ắt là bởi vì cậu ấy là một người cực kỳ tự tin. Và ở ngoài đời thì tự tin khiến cậu ấy thú vị hơn cả.

Hoshi: Điều tôi nghĩ về Umino là cô ấy rất giỏi trong việc sử dụng những gì mà cô ấy học hỏi được khi nghiên cứu tiền sáng tác. Chẳng hạn, nhiều đoạn miêu tả người thắng cuộc thường sẽ im ắng hơn sau trận đấu. Kẻ thua cuộc thì lại dễ dàng trả lời câu hỏi phỏng vấn, nhưng người thắng cuộc lại nom trông có vẻ hoàn toàn kiệt sức. Ở giữa cuộc đấu trí, khi một người chơi biết rằng họ đang ở thế thắng, họ sẽ gặp rất nhiều áp lực để có thể chắc chắn rằng mình không gây ra bất cứ sai lầm nào. Tôi nghĩ cô ấy đã thể hiện điều ấy một cách xuất sắc xong khi nghiên cứu về những chuyện như thế.

Miura: Phải rồi.

Hoshi: Điều này thú vị khi bàn đến kiến thức shogi, nhưng nó cũng ấn tượng không kém khi bàn về khía cạnh khắc hoạ nhân vật, bởi nhờ đó mà ta có thể thực sự hiểu được một trận shogi thường khốc liệt và căng thẳng đến nhường nào.

Mori: Thật là trầm cảm mỗi khi nhắc đến Umino mà.

Hoshi: Cô ấy mạnh quá đi mất thôi, và anh sẽ thất bại thảm hại mà chẳng có tí hy vọng le lói nào. Mỗi khi Mori và tôi tuyệt vọng, chỉ có mỗi Miura là có thể tươi cười (cười).

Mori: Khôn thật, trông cái phong thái bình tĩnh và điềm đạm ấy kìa (cười).

Miura: Cậu cố tình đẩy tớ vào vai trò ấy phải không (cười)? Quan trọng hơn, tớ thấy Sư Tử Tháng Ba cuối cùng cũng đang bắt đầu tiến vào phân đoạn mà câu chuyện sẽ luôn khiến ta vừa vui sướng nhưng cũng đầy cay đắng. Tớ rất đón chơ điều ấy, dù có hơi hoang mang sợ sệt một tí.

Mori: Ừ, cực kỳ sợ luôn. Chúng tớ sẽ lại bị đánh bại lần nữa cho mà xem (cười)

Hoshi: Dù đã thể hiện xuất sắc chỉ trong phân đoạn mới khắc hoạ nhân vật mà thôi, nhưng giờ thì Frieza-sama mới bắt đầu biến hình này, hãy nín thở chờ mà coi.

Mori: Yeah, chuẩn đét rồi………

Hoshi: Không hề đùa cợt đâu, đáng sợ lắm ấy.

Miura: Bình thường thì nếu các nhân vật có cùng một giới tính, câu chuyện sẽ đề cập đến tình bạn và khao khát ganh đua. Còn ở trường hợp ngược lại, câu chuyện sẽ lấy trung tâm là đề tài lãng mạn nhỉ? Sư Tử Tháng Ba không khu biệt nó vào bất cứ một khía cạnh nào, và vẫn tiếp tục tiến bước một cách đầy thú vị.

Mori: Với “Honey and Clover” thì câu chuyện đột ngột còn hay ho hơn ở nửa sau nữa cơ. Điều này, tớ dám chắc là sẽ xảy ra với Sư Tử Tháng Ba cho mà xem.

Hoshi: Nguy hiểm nguy hiểm tới nơi rồi!

– Có vẻ cuộc trò chuyện này cón lâu mới kết thúc sớm được, nhưng cũng đến lúc rồi, các anh có thể gửi gắm bất cứ lời nhắn nào để động viên hoạ sĩ Umino không?

Hoshi: Động viên ấy hả? Tôi không có lời nào đâu! Nếu phải nói thì tôi muốn Umino, dù chỉ một lần, hãy tận hưởng cảm giác vậy lộn đầy khó khăn mà tôi phải trải qua đi! Mặc dù chuyện đó chẳng bao giờ thành sự thật đâu (cười). Còn anh thì sao hở Mori?

Mori: Gì cơ? Một lời động viên? Xấc láo quá đê! Dĩ nhiên là tôi nào có thể nói những lời như thế được chứ!

Miura: Kiểu như, nếu có bất cứ điều gì, thì cậu ấy nên động viên tôi mới phải

Mori: Đúng thế! Umino, hãy động viên tôi!

Hoshi: Phải phải! Hãy truyền động lực cho chúng tôi! Chúng tôi chỉ nên nói thế thôi.

Mori: Ôi trời, đợi tí. Ta không nên dành lời động viên cho Miura đâu.

Hoshi: Đúng đúng. Miura ở cùng một vị thế mới Umino mà!

Miura: Thôi đừng có trêu tôi nữa mà〜

Mori: Ahahaha! Nhưng nếu phải nói thật thì tôi sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn nếu Umino có thể tiếp tục vẽ và tiếp tục xuất bản manga. Vì thế, hãy chăm sóc sức khoẻ, và tiếp tục cầm cây bút vẽ nhé.

Hoshi: Ahahaha! Mori, câu đấy phải thốt ra từ lời một độc giả mới phải! Gì chứ!! Anh thực sự khiến tôi bất ngờ đó!!

Mori: Tôi không kìm được! Tôi chỉ muốn được đọc tiếp thôi!

- Và cuối cùng, ngài Miura.

Miura: Được rồi… vậy thì… để xem nào, hãy cùng nhau uống tiếp vào một dịp nào đó nhé.

Hoshi: Anh thấy chưa〜. Chỉ có mỗi Miura mới đứng cùng một ngọn núi với Umino được thôi.

Mori: Tên khốn này〜 (cười).

Miura: Xin đó, xin hãy dừng lại (cười). Nhưng thật vui khi nói về Umino khi cậu ấy không có mặt ở quanh đây.

Mori: Nhưng mà tớ mong tớ chưa nói bất cứ điều gì kỳ quặc (cười).

Hoshi: Mọi chuyện sẽ ổn thôi mà. Umino rất phi thường và cũng rất đáng sợ, đấy là sự thật hiển nhiên.

Mori Yep (cười). 

Không có nhận xét nào: